PNH


Vãn giác văn chương chân tiểu kỹ... Tô Đông Pha.




Một góc nhìn...


Photobucket
Photobucket

Thứ Năm, 21 tháng 10, 2010

Ở một góc đời.

Photobucket



1/ Cơn mưa ào xuống trong thành phố, mưa bất ngờ sau mấy ngày tạnh ráo, ánh đèn đường vàng vọt loáng những giọt mưa bay suốt một con đường vắng. Bạn bè ở xa quá, nửa vòng trái đất mấy năm mới gặp nhau một lần, gặp nhau mừng rỡ đấy, tay bắt mặt mừng, dăm đứa đầu xanh tuổi mười tám năm xưa bây giờ đầu đã điểm bạc. Bốn mươi năm chẵn rồi còn gì, cái thời hồn nhiên ôm đàn ngồi hát đêm lửa trại "hạnh phúc tôi từ những ngày con nước về..." tưởng đã xa lơ xa lắc, vậy mà nhắc lại chừng như mới vừa hôm qua...

2/ Ngôi nhà nguyện nhỏ, hay một góc sân chùa vắng, tiếng hát của những ma soeur dòng Notre Dame cao vút, buổi lễ rửa tội của những đứa trẻ mới sinh tràn ngập nụ cười, hay buổi tiễn đưa ngậm ngùi cuối cùng của người thân, tiếng organ ngân nga, thời gian trôi đi, chậm rãi... "ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại...", tiếng mõ và kinh cầu đều đều, một con dế cỏ thầm thì ở một góc sân...

3/ Có thể đấy chỉ là một giấc mơ, như những giấc mơ có thật và không có thật trong cuộc sống, một giấc mơ ở tuổi hai mươi, lãng đãng trên một sườn đồi sớm mai, với những giọt sương sớm và mây trôi bềnh bồng trên đầu, mây trôi thấp đến nỗi tưởng chừng có thể với tay bắt được. Có tuổi hai mươi trôi đi trong chiến tranh, với những lần chờ đợi ra đi nơi một góc phi trường quân sự. Có tuổi hai mươi trôi đi trong hòa bình, trên đường phố ngập ánh đèn màu, những tuổi hai mươi mang màu sắc khác nhau...

4/ Có thể ở đấy là một góc quán cà phê vắng, nơi ta và bạn đã ngồi một buổi chiều muộn, bất chợt nhìn mưa lất phất bay...

13 nhận xét:

  1. Bất chợt nhìn mưa lất phất bay và bất chợt nhìn thấy cả một quãng đời cũ trong bức tranh mưa.Lâu rồi, T mới đọc thấy ở anh những dòng mênh mang với ký ức như thế .
    Cái cảm giác cuối cùng còn đọng lại nơi T chính là màu xanh của những trái bí, trái bầu hồ lô trong tấm ảnh của anh .Nó làm T bâng khuâng .

    Trả lờiXóa
  2. Lần này bạn PNH là thơ văn xuôi, hay lắm.

    Trả lờiXóa
  3. Vâng ! Ở nơi góc đời ấy mà có một quả bầu hồ lô rượu thì tuyệt lắm anh Hiệp nhỉ ...Trời thì rả rích mưa...

    Cứ ngắm mãi mấy quả bầu ...rượu xanh mơn mởn ...Đẹp quá anh !
    :)

    Trả lờiXóa
  4. Sao hom nay anh lai co cai cam giac ve khoang doi thoi xa xua ........nho mua chang ? toi lai bang khuang mot chut vi cai cam giac nay co rat nhieu khi toi cho nào ban bè tu hop , hay da di qua , hoac co don nen chanh long nho den .......he he do là su that noi len là bon minh da toi nguong cua ...tuoi già roi do !

    Trả lờiXóa
  5. @ngocthuan1812, cám ơn bạn ngocthuan về những cảm nghĩ, thỉnh thoảnh con người lại hay bị "rơi" vào những cảm xúc như thế.

    Trả lờiXóa
  6. @bulukhin, thơ văn xuôi, bác Bu quá khen đấy, làm khoái chí tỉ tê.

    Trả lờiXóa
  7. @vuonghung, à à! Cái ông vuahung này :D

    Trả lờiXóa
  8. @phungchau, thì chắc chắn là tới... ngưỡng rồi chứ còn gì nữa chị Phụng, người già sống bằng quá khứ mà, hì hì!

    Trả lờiXóa
  9. Có những góc, những khoảnh khắc ấy , dẫu trong tâm tưởng ,cũng làm..."xanh" lại đôi chút cuộc đời này , a nhỉ !!!

    Trả lờiXóa
  10. @xuyenmai, xuyenmai nói đúng quá, chứ bây giờ đi đâu cũng đụng "hố thẳm" theo đúng nghĩa đen ngán quá xá, :D

    Trả lờiXóa
  11. Kỷ niệm xa xưa thường là khó quên, giá mà mình có thể tự điều khiển bản thân để nhớ cái cần nhớ và quên cái cần quên thì hay biết bao nhiêu bác nhỉ! Vạn sự an lành bác nhé!

    Trả lờiXóa
  12. @nguyenthuthuy1401, nhớ cái cần nhớ và quên cái cần quên? mình mà làm được vậy là Thiên đường rồi còn gì. TT đi công tác đâu hả? :D

    Trả lờiXóa
  13. Hình đẹp thật ,bài viết gây xúc động nhiều . Cảm ơn Ngochieppham.

    Trả lờiXóa