PNH


Vãn giác văn chương chân tiểu kỹ... Tô Đông Pha.




Một góc nhìn...


Photobucket
Photobucket

Thứ Hai, 29 tháng 3, 2010

Bài học thuở ấu thơ.

Photobucket



Thuở nhỏ thời tôi học tiểu học (cấp 1 bây giờ), trong chương trình học của trẻ con ngoài những môn thông thường như tập làm văn, chính tả, toán, lịch sử, địa lý... thì có môn Công dân giáo dục và Đức dục. Môn công dân giáo dục dạy trẻ con những điều (luật lệ) cơ bản của một công dân, chẳng hạn như luật đi đường, đi đường phải đi bên tay phải, ngừng khi đèn đỏ, sang đường phải đúng nơi quy định... Còn môn đức dục (giáo dục đạo đức), dạy trẻ con phải biết thưa gởi, yêu quí người thân, tôn trọng người lớn, tôn trọng bạn bè, không được ồn ào nơi công cộng, ra đường gặp đám tang đi ngang phải biết giở nón cúi đầu chào... Nghĩa là dạy cho con trẻ những gì căn bản nhất để mong mai sau sẽ trở thành một công dân biết tôn trọng luật lệ, phép nước, trở thành một con người tử tế. Và cho đến bây giờ khi đã đi hết quá nửa đời người, những bài học vỡ lòng thuở ấu thơ ấy vẫn còn nguyên vẹn trong tôi.

Tấm hình tôi chụp tình cờ như các bạn đã thấy bên trên đã làm cho tôi suy nghĩ, đám tang đưa đi trong một con hẻm trong xóm chứ không phải ngoài đường lớn, đi bộ từ đàng xa đến ngang sát sạt qua những người lớn đang ngồi uống cafe, có người đã già, đứng tuổi, vậy mà không ai đứng lên tỏ ý chào người quá cố, thậm chí cũng chẳng buồn bỏ nón xuống, họ thản nhiên ngước mắt nhìn.

Một sự việc nhỏ, rất nhỏ, có lẽ trong thời buổi này chẳng ai để ý, nhưng có lẽ đã phản ánh chính cái xã hội chúng ta đang sống, người ta không tôn trọng nơi công cộng, không tôn trọng bất cứ ai, bất cứ điều gì trong xã hội, luật lệ giao thông, phép nước, không phải chỉ thản nhiên vượt đèn đỏ khi không có bóng dáng cảnh sát, mà khi gây tai nạn làm bị thương người khác, thay vì cứu giúp, lại quay xe thản nhiên cán cho chết, với suy nghĩ để khỏi phải bồi thường nhiều... thật là kinh khủng. Còn học sinh hồn nhiên ẩu đả thanh toán lẫn nhau như những tay du đãng anh chị thứ thật, mới hôm qua đây báo đưa tin ở Đồng Nai học sinh nam lớp 10 lận dao vào lớp đâm chết bạn giữa lớp học... Và bao nhiêu những câu chuyện tội ác khác của người lớn đầy hàng ngày trên mặt báo... kể không thể xiết.

Xã hội chúng ta bây giờ so với bốn năm mươi năm về trước đã được kể là khá, là văn minh, đi đâu cũng thấy treo những tấm biển Khu phố văn hóa, người có học hàm, học vị rất nhiều... nhưng đâu rồi bài học vỡ lòng thuở ấu thơ?

9 nhận xét:

  1. Buoi toi ma doc entry nay chac em bi nam mo qua hehhehehe

    Trả lờiXóa
  2. hình như sau năm 75 , không còn môn công dân giáo dục hay đức dục trong thời khóa biểu của h.s trung học nữa .... và kết quả là ...

    Trả lờiXóa
  3. Bọn trẻ bây giờ cũng có học môn Giáo dục công dân vậy . Nghe cũng nhiều điều cao siêu lắm, học về quyền trẻ em v.v...
    Đúng là "Ới, những người muôn năm cũ" ... Cho nên cứ lơ ngơ, lớ ngớ giữa...đoạn đường, quên ... đoạn trường chứ! ( cho văn hoa chút)

    Trả lờiXóa
  4. Sợ nhất là sự vô cảm, thờ ơ ...

    Trả lờiXóa
  5. Chẳng "to tát" gì môn Công dân Giáo dục , ý nghĩa của môn này thể hiện ngay trong tên gọi . Vậy mà người ta bỏ quên nó, chú trọng đến những điều cao siêu , lý tưởng, thần thánh mà quên mất điều cơ bản trong việc hình thành ý thức con người chính là sự giáo dục .

    Trả lờiXóa
  6. Hồi nhỏ theo HĐS , mỗi lần ra đường gặp đám ma đi ngược chiều, bao giờ T và các bạn cũng đứng lại và chào theo nghi thức HĐ để tỏ lòng tôn kính người đã khuất, bất luận già hay trẻ .
    Tiếc cho một tổ chức đoàn thể đã bị xóa sổ nên một số các bạn trẻ bây giờ quá thiếu kỹ năng sống !

    Trả lờiXóa
  7. Ta nỡ lạnh lùng đến thế sao???

    Trả lờiXóa
  8. Thương bất chính
    Hạ tất loạn
    anh Hiệp nhỉ.

    Một nền giáo dục xơ cứng và giáo điều, công thức mẫu mã, một nền hành chính tồi, một cung cách quản lý xã hội thấp kém kèm theo cấp càng cao càng thối thì người dân và xã hội nói chung nó nhiễu nhương vậy thôi anh ạ.

    Đáng buồn và dần dần nó trở thành đáng sợ thật anh nhỉ.

    Trả lờiXóa
  9. @Các bạn, một buổi tối cuối tuần yên lành.

    Trả lờiXóa