PNH


Vãn giác văn chương chân tiểu kỹ... Tô Đông Pha.




Một góc nhìn...


Photobucket
Photobucket

Thứ Sáu, 12 tháng 3, 2010

Saigon tháng 3...

Photobucket

Bữa cơm trong một gia đình.

Photobucket

Gánh bún thịt nướng bên đường.

 Photobucket

Công trường Quách Thị Trang trước chợ Saigon (chợ Bến Thành).

Photobucket

Chợ Cũ phía bên đường Hàm Nghi.

 Photobucket

Tòa nhà trụ sở Công ty Hỏa xa nhìn xéo sang chợ Bến Thành.

 Photobucket

Nhà thờ Đức Bà.

Photobucket

Công viên trước rạp Rex và trục đường Nguyễn Huệ, nhìn từ Tòa Đô Chánh.

 Photobucket

Ảnh lớn là Thương xá Tax nhìn từ Eden, dãy kiosque trên đường Nguyễn Huệ, ảnh nhỏ là chiếc Velo Solex, phía sau là chiếc xe Huê Kỳ màu đen.

Photobucket

Hội trường Diên Hồng, tòa nhà Thượng Nghị Viện, nơi Bến Chương Dương.

Photobucket

Những chiếc ghe neo đậu bên bờ kênh, trên nóc ghe có bàn thờ ông Thiên.



Saigon đã tháng 3, vẫn còn mùa xuân nhưng trời đã khá oi bức để chuẩn bị cho tháng 4, tháng 5 và suốt cả một mùa hè ngột ngạt, rồi sau đó là những cơn mưa bất chợt, ào ạt trong thành phố. Tôi có những ký ức suốt đời không thể nào quên trong những ngày tháng 3, tháng 4 này. Những ngày này của ba mươi lăm năm về trước, tôi vừa rời khỏi Kontum xuôi về miền duyên hải, trên liên tỉnh lộ 7, con đường có từ thời Pháp đã bị hư hỏng nặng vì chiến tranh và bỏ hoang, nối từ cao nguyên Trung phần xuống miền đồng bằng Phú Yên nhỏ hẹp, qua những nơi heo hút như Phú Bổn, Cheo Reo, Sơn Hòa, Sông Ba... Tôi sẽ không nói lại những gì đã trải qua, chứng kiến, trong suốt những ngày địa ngục ấy.

Khoảng thời gian 20 ngày để tôi về đến Saigon vào cuối tháng 3, đầu tháng 4, 20 ngày di chuyển bằng xe nhà binh, cuốc bộ, bằng ghe thuyền, được trực thăng bốc ở giữa rừng, rồi leo lên xe lửa, và trong 20 ngày ấy là pháo kích, bom đạn, đụng độ, sợ hãi, đói khát và chết chóc... cho đến khi đặt chân đến Saigon, mới hay mình vẫn còn sống sót...

Saigon tháng 3, sáng nay nhận được Email của người bạn từ Mỹ, cùng những hình ảnh của những tấm bưu thiếp chụp về Saigon mấy mươi năm về trước. Bữa cơm của một gia đình bình thường, trong mâm cơm dễ dàng nhận thấy không có bóng dáng người cha, có thể cha của mấy đứa bé đang ngồi ăn cơm trên bàn ấy đang ở đâu đó vùng 1, vùng 2, hoặc đã ở... vùng 5 (tử trận), như cách gọi khôi hài thời ấy. Những hình ảnh khác, người bán hàng rong vỉa hè, công trường Quách Thị Trang trước chợ Bến Thành, cảnh buôn bán ở chợ Cũ. Những tòa nhà như trụ sở Công Ty Hỏa Xa phía đường Hàm Nghi, Nhà Thờ Đức Bà, Thương xá Tax, Hội trường Diên Hồng của Thượng Viện, cùng những cảnh như xe ngựa, xích lô, xe Huê Kỳ, Velo Solex, ghe thuyền... của một Saigon cũ...

Saigon của một tháng 3 nóng bỏng, người từ các nơi trốn chiến tranh đổ về đông nghẹt, tôi lang thang buổi trưa trên phố chợt gặp người bạn thời còn đi học. Cái cảm giác vui mừng đổ ập. Sao? Cứ tưởng H. không về được. Cười, Cũng tưởng là như thế, cái số nó chưa tới. Bạn làm ở Tòa Đô Chánh gần đó, tin chiến sự tới tấp bay về, rối bời... Quán café Givral buổi trưa nơi góc Tự Do vẫn đông người, cả Tây, Mỹ... Tôi và bạn ngồi đó, bạn uống cacao sữa còn tôi café đen và cùng ăn mấy cái bánh croissant. Mấy năm rồi tôi và bạn không gặp lại. Tôi đi xa quá, chân trời góc biển sống chết vô chừng... Còn bạn ở thành phố học xong đại học ra đi làm... Bạn hỏi tôi nhiều thứ, tôi bây giờ trông khác với cái bộ quần áo kaki nhuộm đỏ đất basante trên người, rồi bạn cũng nói về chiến cuộc, nghe đâu người ta đang chuẩn bị cho một cuộc di tản ra nước ngoài... Buổi trưa qua đi, tôi và bạn đi bộ qua dãy phố đầy nắng, và đấy là lần cuối cùng tôi gặp lại bạn...

Cũng vẫn Saigon của một tháng 3, cũng vẫn cái nắng gay gắt, vẫn những quán café, vẫn bạn bè.

Thời gian lững lờ trôi...

27 nhận xét:

  1. Quách Thị Trang ..Quách Thị Trang
    Tên em ở giữa công trường trái tim ..
    T đang ngồi trong lòng Sài Gòn mà nhớ SG tha thiết , anh Hiệp ơi. T có nhiều bộ sưu tập như thế này do bạn bè gửi tới. T nhớ quá những góc đường xưa cũ, nhớ dãy kiosques trên con đường Nguyễn Huệ thân yêu và những chiếc xe hơi cho thuê làm đám cưới đầy màu sắc . Anh chưa thể hiện hết entry nhưng T không ngăn được cảm xúc của mình ...

    Trả lờiXóa
  2. Sài Gòn cũ xem ra yên bình hơn SG mới nhiều lắm.

    Trả lờiXóa
  3. Ký ưc về Sàigon nhưng ngày ...xưa chẳng còn lại bao nhiêu ( vì thời đó còn quá... vô tư...lự ) .Nội cái màu" xanh " của Sai gon cũ cũng khiến mình... chạnh lòng ! Còn được ...mấy màu xanh, còn được mấy những bóng râm, còn được bao nhiêu không gian để sông và để ...thở ?!?

    Trả lờiXóa
  4. Tháng 3 còn màu xanh chứ qua tháng 4 là màu đen rồi.

    Trả lờiXóa
  5. Bac Bu nhan xet chac la dung roi! Cuoc song soi dong o SG nhung van co nhung khoang lang trong quan caphe cung voi ban be, nham nhap chen tra co nhung chiec la me roi vao trong do va cam nhan nhung giay phut binh yen!

    Trả lờiXóa
  6. Sài Gòn đã thay đổi nhưng tinh thần người Sài Gòn thì không!

    Trả lờiXóa
  7. Mấy tấm hình là do bạn của anh Hiệp chụp hả? Có thể copy, save và sau đó dùng lại được không anh Hiệp? Cái vụ này Zip phải hỏi xin phép anh Hiệp trước vì đây là ảnh tư liệu riêng của anh.

    Zip thích nhất tấm hình đầu tiên!

    Trả lờiXóa
  8. @zipposgvn, đây là những tấm Post card được gởi đi từ VN mấy chục năm về trước trong những bì thư như thế này, nên zip cứ copy thoải mái.

    Trả lờiXóa
  9. Anh thật may mắn có được khoảng thời gian sống trong khói lửa chiến tranh,để thấy thật rõ những nỗi đau của người dân,người lính,và những trải nghiệm quý báu bên lằn đạn vô tình để thấy lằn ranh sinh tử,để trân trọng hơn khoảng thời gian rong ruỗi hiện tại...
    (À,mà bây giờ anh vác súng Cannon chứ không phải M16 gì đó phải ko?,hihi...)

    Trả lờiXóa
  10. Có mây ai có được kinh nghiệm "cận tử" như anh nhỉ?...Đề tài này hay lắm á!

    Trả lờiXóa
  11. Nhin nhung hinh anh tren no quen thuoc voi toi nhieu hon Saigon hien nay

    Trả lờiXóa
  12. Những kỷ niệm đáng trân trọng về những ngày tháng 3 năm ấy.

    Trả lờiXóa
  13. @ngocthuan, tôi nghĩ chắc bạn có một Saigon cho riêng mình.

    Trả lờiXóa
  14. @bulukhin, vậy mà thời đó người Mỹ đã vào miền Nam rồi, xem ra tụi Mỹ vẫn chưa phá bằng người... mình!

    Trả lờiXóa
  15. @xuyenmai, chà, lúc ấy xuyenmai là một cô bé học... cấp 1 hở? hihi

    Trả lờiXóa
  16. @longthanhhm, bạn nói như người Việt ở... Mỹ. Họ nói "Tháng tư đen".

    Trả lờiXóa
  17. @nguyenthuthuy1401, chú chim sẻ nhảy nhót trên cành và những chiếc lá me dễ thương nhỉ?

    Trả lờiXóa
  18. người Việt ở Việt nam bi giờ người ta vẫn nói thế mà!

    Trả lờiXóa
  19. @lovetolive59, "kinh nghiệm đau thương", hehe!

    Trả lờiXóa
  20. @phungchau, đúng rồi, đây mới chính là Saigon của chị Phụng bởi chị xa Saigon quá lâu rồi. Saigon bây giờ là một cái... lẩu thập cẩm, hihi!

    Trả lờiXóa
  21. Em cung co nhieu ky niem ve Thang 3....thoi cua vui va buon , thoi cua SaiGon xua va nay hehehhehe , con nguoi minh la ca mot trai nghiem cua cuoc doi ' THOI GIAN LUNG LO TROI "

    Trả lờiXóa
  22. SG bây giờ cũng nhiều đổi thay so với ngày xưa chú nhỉ! Nhưng Những kỷ niệm ngày xưa sẽ luôn ghi nhớ trong ký ức, không bao giờ quên chú ha!

    Chúc chú CN lại tung tăng chụp hình nữa nhé!


    Trả lờiXóa
  23. @phuongvu, tháng 3 được ăn sinh nhật, sướng, hehe!

    Trả lờiXóa
  24. @phonuicao, Ở đâu cũng thay đổi quá xá chừng, ai mà đi năm 75 về thấy lại Saigon chắc giật mình. năm 2003 tôi trở lại Pleiku cũng thế.

    Trả lờiXóa
  25. Có một chính khách Mỹ nói: Không ai thủ tiêu được CNCS ở VN chỉ có chính người VN thôi. ..

    Trả lờiXóa