PNH


Vãn giác văn chương chân tiểu kỹ... Tô Đông Pha.




Một góc nhìn...


Photobucket
Photobucket

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

Lan man ngày tháng... (2)

Trong entry trước, cô bạn Marguérite có vào hỏi "Lan man cho qua ngày tháng hả bác H", thì đúng là như vậy, đến một tuổi, đến một lúc nào đó, con người ta sẽ bình thản nhìn cuộc sống trôi qua trước mắt, cũng chẳng cần phải cố gắng phấn đấu để đạt được một cái gì, danh vọng, tiền tài... người ta chỉ mong ước bản thân, anh em, bè bạn, hay hơn thế nữa, xã hội này, thế giới này luôn được bình yên...
Kể ra cũng hơi ngộ nghĩnh, sinh ra trong một gia đình "Bắc di cư", Thiên chúa giáo là đạo gốc từ thời cha ông, bản thân tôi từ nhỏ đã được học giáo lý, được học những ngôi trường của các vị linh mục, đã chịu những phép bí tích cơ bản của đạo Thiên chúa (chỉ chưa chịu phép... xức dầu thánh, hì hì!)*, đọc Tân ước và Cựu ước từ nhỏ, nhưng lớn lên, bước xuống cuộc đời lại quay sang xem sách Khổng, Lão, và Phật giáo..., tới nay cũng đã mấy mươi năm...
Hôm qua tôi nhận được tin nhắn của một người bạn thời còn đi học Trung học đệ nhị cấp (cấp 3 bây giờ), "T. Mai thân mời các anh chị đi uống cafe lúc 18g30 ngày 9/5 tại quán AMI góc HBTrưng - Nguyễn Văn Chiêm. Lý do: tạm biệt để đi định cư CANADA.". Vậy là một người bạn nữa của tôi từ thời còn đi học sắp rời khỏi thành phố này, đất nước này, bạn đi theo diện đoàn tụ gia đình, bởi những người thân đã ở hết bên ấy. Tối nay tôi đã ghé quán cafe ấy, gặp lại được trên một chục bạn bè cũ của cái thuở "ăn chưa no, lo chưa tới". Những con người giờ đầu đã bạc, đa số đã có cháu nội ngoại, ở đâu đó trong thành phố chật hẹp này, mỗi người một số phận, một hoàn cảnh, có bạn đến giờ vẫn chưa lập gia đình, có bạn chẳng may lỡ dở, có bạn lái xe hơi đến, cũng có bạn đến bằng xe ôm, có bạn làm giám đốc một Công ty du lịch khá khá, cũng có bạn bấy lâu nay chật vật kiếm sống từng ngày... Thỉnh thoảng chúng tôi lại có dịp gặp nhau như thế, một dịp nào đó, một cái cớ nào đó, chẳng hạn bạn bè ở nước ngoài về, hay dựng vợ gả chồng cho con cái... hoặc sắp bỏ xứ mà đi... Mỗi người ở đâu đó trong thành phố, có khi chỉ cách nhau một vài cây số, nhưng bạn bè thật khó gặp được nhau đông đủ, mỗi lần như thế là lại ôn lại những kỷ niệm, quá khứ, lại nhắc đến những bạn khác vì lý do gì đó đã không có mặt, vì bận việc, đau ốm, đã ở một tỉnh thành khác, đã sống ở nước ngoài, hoặc đã vĩnh viễn rời bỏ cuộc đời mà đi...
Bạn bè gặp cười đùa với nhau, chúc người bạn sắp đi bình an và may mắn trong cuộc sống nơi xứ người, thật sự khi đã ở vào cái tuổi "Tri thiên mệnh" mà phải ra đi bắt đầu lại từ đầu nơi đất khách quê người cũng chẳng phải dễ dàng, tôi đã có những người bạn như thế, ra đi cũng chỉ để nhủ thầm là vì tương lai của con cái, chứ mình đã bằng này tuổi sang bên xứ người cũng chẳng biết làm gì, có khi chỉ là gánh nặng cho người thân...
Lúc chia tay nhau, mọi người lại chúc bạn may mắn, những cái bắt tay, ôm nhau thật chặt... ai cũng cười, bạn cũng thế, nhưng tôi biết, dấu sau những nụ cười ấy, có khi là những giọt nước mắt, những tiếng thở dài...

*
Xức dầu thánh, một phép đạo của người Thiên chúa giáo, do vị linh mục làm đối với người sắp mất.

Saigon tháng 5/2012.

18 nhận xét:

  1. cảm xúc cho người đi xa bao giờ cũng bùi ngùi anh H nhỉ... cả người đi và kẻ ở...

    Trả lờiXóa
  2. Bạn bè kẻ ở người đi, đi quanh quả đất hoặc đi vào lòng đất. Buồn! Nhưng cái lẽ vô thường nó thế biết làm sao được....

    Trả lờiXóa
  3. Hôm nào về gặp nhau nữa nha anh H ơi!

    Trả lờiXóa
  4. Sau nhiều năm vắng bóng, gần đây em cũng họp bạn thời trung học. Không khí chung là vui, có cảm giác sống lại tuổi đó, đùa nghịch như chưa từng có mấy chục năm sau lưng. Nhưng lớn hơn có người độ lượng hơn cũng có người "thay đổi theo hướng báo thù xưa", ví dụ xưa học ko giỏi, nhà không giàu .... những oán hận trẻ con bây giờ học trả cho nhau, quan sát cũng ...... vui, thế thái nhân tình mà.

    Tha hương không với ai cũng là lựa chọn yêu thích nhất đâu, em đoán vậy với kinh nghiệm cá nhân :))

    Trả lờiXóa
  5. Bao nhiêu cảm xúc đan xen, buồn vui lẫn lộn trong cuộc hội ngộ đó, nhưng sống an nhiên được như bác Hiệp bây giờ là sướng nhất!

    Riêng với bản thân mình em nghĩ đã hai thứ tóc trên đầu rồi, giờ sang "bển" chả biết làm gì mà lại mang thêm gánh nặng cho con thì chả bao giờ em sang. Ít ra ở đây mình còn có nguồn cội, còn sống có ích cho mọi nguời. (đấy là ý nghĩ của cá nhân em thôi, chắc chả đúng với nhiều người)

    Trả lờiXóa
  6. Em thì khi 20 tuổi đã muốn được sống an phận rồi, chắc có lẽ em có tánh lười quá!
    Tết năm nào em với mấy bạn học cũ chọn một ngày mà đứa nào cũng rảnh để tụ lại tám với nhau. Gặp nhau là nói chuyện mãi không hết luôn.

    Trả lờiXóa
  7. Xem chừng đọc entry này của bác H xong chị huynhtran thảng thốt kêu lên hôm nào về phải gặp nhau lần nữa (((-: Nói chung thỉnh thoảng còn dịp gặp nhau là vui rồi . Còn ngày mai ... Que sera sera ...

    Trả lờiXóa
  8. @htkt, đi xa và ở lại, mỗi vị thế lại có một tâm trạng, phải không TV? Có khi mấy năm cũng không gặp, nhưng biết bạn sắp đi xa cũng vẫn bùi ngùi...

    Trả lờiXóa
  9. @Bulukhin, gặp gỡ và chia tay, nó là cái vô thường nhưng cũng là cái thường của lẽ đời, đúng là biết sao...

    Trả lờiXóa
  10. @huynhtran, rất vui lòng cafe chi M. à :-)

    Trả lờiXóa
  11. @comieng, Comieng cũng có cái kinh nghiệm tha hương rồi, bạn bè cũ gặp lại nhau nhiều khi cứ như thuở còn nhỏ, cười, vui, chọc phá nhau... Nhưng mà khi mỗi người trở về với thế giới của mình mới thấy không còn được như xưa...

    Trả lờiXóa
  12. @nguyenthuthuy, quan niệm của TT rất hay, sống hiền hoà, có ích cho đời là lẽ lớn nhất đấy :-))

    Trả lờiXóa
  13. @lanvuive, hihi gặp nhau tám là vui rồi ha cô Lan?

    Trả lờiXóa
  14. @bangtamngt, Que sera sera... Biết ngày mai ra sao? cho nên ngày hôm nay gặp nhau cứ vui thôi, Hìhì!

    Trả lờiXóa
  15. Thở dài quá đỗi.
    Bạn bè sau một tin nhắn mà vẫn đến chia sẻ thì quý lắm đó anh à.

    Trả lờiXóa
  16. @tudinhhuong, có người hơn 40 năm tôi mới gặp lại, gặp nhau rất mừng, nhưng nhiều khi lại ngậm ngùi cho những phận đời...

    Trả lờiXóa
  17. Đang định hỏi anh H về vụ xúc dầu thành thì anh giải thích ở dưới rồi... Hi.
    Có lẽ anh H cho một bài về Thiên Chúa giáo qua những kỷ niệm của anh đi ạ. Trẻ em phải đi học đạo ra làm sao, rửa tôi, ban thánh thể, thú tội với Cha ra sao... Hay đấy ạ!
    Chia sẻ với anh vụ người bạn bỏ xứ ra đi ở tuổi này...

    Trả lờiXóa
  18. @torovn, hihi, ừ có lẽ cũng phải làm một bài vể TCG chơi :-)

    Trả lờiXóa