PNH


Vãn giác văn chương chân tiểu kỹ... Tô Đông Pha.




Một góc nhìn...


Photobucket
Photobucket

Thứ Hai, 9 tháng 11, 2009

Đến Thượng đế cũng phải mỉm cười.



Ấy là tôi chỉ muốn nhái lại tên một bộ phim hài của Mỹ được chiếu cách nay vài năm, mà tôi rất thích, và chắc các bạn cũng đã xem, câu chuyện kể về một bộ tộc người thiếu số sống giữa rừng sâu, một hôm có một cái máy bay bay ngang và làm rơi xuống một cái chai, lần đầu tiên tộc người này được tiếp xúc với một vật... văn minh như thế, họ cho là cái chai đến từ... nhà trời, họ rất thích thú và cái chai ban đầu cũng giúp ích họ đôi chút, nhưng cũng từ đó mà những rắc rối xảy đến... Cuối cùng chịu không nổi, bộ tộc phải cử người xách cái chai đi trả lại cho... trời. Chuyện phim là như thế, nhưng câu chuyện dưới đây là chuyện tiếu lâm (không phải... thiếu lâm) về... cha đạo, không liên quan gì đến bộ phim hài trên, mà tôi đã được nghe kể khá lâu, đầu tuần kể lại chơi với bạn bè. Câu chuyện như thế này...

Ở một tỉnh nhỏ nọ có một cha đạo cai quản giáo xứ của tỉnh đã lâu, cha khoảng cỡ trung niên, không còn trẻ nữa, nhưng cũng chưa phải là đã già. Cuộc sống tỉnh nhỏ êm ả trôi qua, giáo dân hiền lành, dễ bảo... nhà thờ và nhà xứ không to lớn lắm, nhưng đẹp đẽ dễ coi, và từ ngày nhậm chức cha xứ đến giờ thì cha hài lòng, có điều chỉ có mình cha trông coi hằng xứ nên khá bận rộn, đã lâu lắm cha chưa có dịp đi đâu xa... Một hôm cha nhận được thư mời của giáo xứ tỉnh lân cận, mời dự lễ khánh thành ngôi nhà thờ mới xây của tỉnh bạn, một dịp tốt để mình xả hơi vài ngày đây, cha nhủ thầm và thông báo với hằng xứ. Thế là cuối tuần hôm ấy sau khóa lễ sớm, cha xách túi hành lý ra ga xe lửa lên đường, sở dĩ cha chọn đi bằng xe lửa bởi hai tỉnh cách nhau không xa lắm, chỉ khoảng nửa ngày đường, vả lại đi bằng xe lửa thoải mái hơn xe khách, lại qua đồi núi sông suối rừng cây, tha hồ ngắm cảnh...

Xe lửa chuyển bánh và cha đang ở trong toa hạng nhất, đây chưa phải là toa doanh nhân đắt tiền nhất, nhưng nhà xứ lo cho cha đi như thế này cũng đã là sang trọng lắm, toa nhỏ ấm cúng có 2 băng ghế 4 chỗ ngồi đối mặt nhau, ở giữa là một cái bàn nhỏ, ghế nệm bọc da êm ái, khi lên thì toa chỉ có mỗi mình cha, như thế càng yên tĩnh... Cha say sưa ngắm cảnh lùi dần sau cánh cửa kính của toa tàu, hết cảnh đồng ruộng đang mùa lúa chín vàng, lại đến cảnh đồi núi sông nước, thiên nhiên đất nước đẹp thật, thế mà bấy lâu nay ta cứ chúi mũi vào công việc... Ngắm cảnh chán cha lại dở quyển kinh thánh, vật bất ly thân ra đọc, tuy gần như cha đã thuộc lòng quyển kinh... xe lửa cứ dập dình chạy... vì phải dậy khá sớm để chuẩn bị nên sau một lúc đọc kinh thánh cha cảm thấy buồn ngủ, trong toa không có ai khác nên cha gấp quyển kinh và thả hồn mơ màng theo nhịp lăn của bánh xe...

Cho đến lúc xe lửa ghé qua một ga xép và tiếp tục chuyển bánh, người xoát vé đẩy cửa toa bước vào, theo sau là một thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp, không những xinh đẹp thiếu nữ ăn mặc rất mốt, váy ngắn, cổ hở... Vé tàu của cô gái lại kế bên chỗ ngồi của cha, và cô gái được xếp ngồi cạnh... người soát vé đi khỏi, cô gái quay sang mỉm cười và gật đầu chào cha, có lẽ là bởi bộ quần áo cha đạo mà cha mặc trên người, thoáng chút bối rối, nhưng cha cũng mỉm cười gật đầu chào lại, và cha cảm thấy yên tâm khi nhìn thấy cây thánh giá bằng bạc khá lớn trên cổ của cô gái.... Xe lửa vẫn bình thản chạy. Cô gái lôi trong túi xách của mình một quyển tạp chí thời trang mà cha vẫn thấy các thiếu nữ giáo dân của mình vẫn đọc, chăm chú xem, còn cha thì tỉnh hẳn ngủ, có lẽ cũng vì sự hiện diện của một người khác trong toa, chẳng lẽ cha đạo mà lại đi ngủ gà ngủ gật..., và cha tiếp tục đọc quyển kinh thánh của mình.

Thời gian cứ trôi qua, ai cũng chăm chú vào quyển sách của mình, cho đến khi tiếng loa phóng thanh trong toa thông báo xe lửa sắp sửa chui qua một đoạn đường hầm khá dài trước khi đến ga kế tiếp nơi tỉnh bạn mà cha sẽ xuống, loa báo nếu cần thì hành khách bật đèn ở cái công tắc nhỏ góc toa, cha muốn bật đèn nhưng khổ nỗi cô gái đã ngồi phía ngoài chắn mất lối, và chưa kịp nói với cô gái thì xe lửa đã chui vào đường hầm... trong toa dần chìm vào bóng tối đen như mực, xe vẫn chạy đều cho đến một khúc quanh khá gắt trong hầm, theo quán tính thì người ngồi trên tàu nghiêng người theo khúc quanh, và cha đã nghiêng về phía cô gái, bàn tay của cha cũng chống xuống để giữ thăng bằng... Khi xe lửa đã vượt qua khúc quanh lấy lại thăng bằng cha mới biết bàn tay của mình không phải chống trên lớp nệm êm ái của băng ghế, mà là đang ở trên đùi của cô gái... Thề có Chúa, điều này hoàn toàn ngẫu nhiên... cha nhủ thầm ngay như thế! Nhưng mà không biết tại sao sau lúc ấy cha lại không rút ngay tay về, mà vẫn giữ nguyên như cũ, ông thánh trong cha thì mách bảo cha rụt tay lại, nhưng mà con quỷ (hẳn là như thế) thì lại ngăn cản... Có thể 5 giây, 10 giây, hay một phút nữa đã trôi qua, tiếng loa phóng thanh thông báo xe lửa sắp qua hết đường hầm, cha choàng tỉnh ngồi lại ngay ngắn...

Ánh sáng lại tràn ngập trong toa, cha khá bối rối liếc sang phía bên cô gái, nhưng cũng may cô gái vẫn bình tĩnh như không có việc gì xảy ra, vẫn là sự yên lặng... Loa phóng thanh lại thông báo sắp đến ga của tỉnh bạn nơi cha sẽ xuống, cha thở phào và với tay lấy túi hành lý để sửa soạn xuống tàu, khi tàu sắp dừng thì cha khẽ quay sang gật đầu chào cô gái, cô gái cũng gật đầu chào lại và cất lời: "Chắc cha hay đọc thánh kinh?", "Dĩ nhiên, đây là quyển sách ta thường xuyên đọc", "Thế cha có nhớ nơi trang năm trăm ba mươi bảy, dòng thứ mười từ dưới lên có câu nói gì của Chúa?", một câu hỏi hoàn toàn bất ngờ đối với cha, quả là kinh thánh thì cha thuộc làu làu, nhưng làm sao cha có thể nhớ nơi trang bao nhiêu, dòng thứ bao nhiêu Chúa nói gì chứ. "Thú thật là ta không nhớ, để ta sẽ xem lại vậy"...

Xuống sân ga, việc đầu tiên của cha là mở quyển kinh thánh, giở trang năm trăm ba mươi bảy tìm dòng thứ mười đếm từ dưới lên, sách viết như thế này: "Hãy gắng lên, chỉ còn một gang nữa là con đã đến thiên đàng...".

 

 

22 nhận xét:

  1. Không biết cha đã từng đến thiên đàng chưa ? Nếu chưa, e rằng một gang chưa đủ ...

    Trả lờiXóa
  2. "Hãy gắng lên, chỉ còn gang tấc nữa thôi là con đã được lên thiên đàng...". Ôi cha!

    Trả lờiXóa
  3. Thì ra thiên đàng dễ tìm đến thế :))

    Trả lờiXóa
  4. hihi...dung la con gang tay nua la den thien dang hehhehehe....

    Trả lờiXóa
  5. Hóa ra Bu đã sống quá lâu với thiên đàng mà không hề hay biết, đã thế lại còn lăm le giải thoát lên Niết Bàn nữa, đúng là tham lam...

    Trả lờiXóa
  6. Anh Bu dung la tham lam thiet hehehhehehe...ko biet anh hoa sung co y tuong do ko ta :D

    Trả lờiXóa
  7. @muathuvangmos, chẳng biết sau chuyến đó cha có tìm ra thiên đàng không? hì hì!

    Trả lờiXóa
  8. @zipposgvn, nhiều khi là như thế, thiên đàng và địa ngục chẳng ở đâu xa.

    Trả lờiXóa
  9. @phuongvu, phuongvu rành thiên đàng dữ hen, hehehe!
    Một cái thiên đàng thôi là đủ oải rồi phuongvu à, heheheheheee.

    Trả lờiXóa
  10. @bulukhin, hehehe, nhưng được thêm cái niết bàn nữa cũng hay lắm đấy.

    Trả lờiXóa
  11. Sự thắng - thua giữa ông thánh và con quỷ trong người cha cũng chỉ cách nhau có một gang!

    Trả lờiXóa
  12. @nguyenthuthuy, vậy thì một gang là thước đo của nhiều việc... hehe!

    Trả lờiXóa
  13. Chán Thiên Đàng rồi, đi tàu hỏa qua một loạt hầm ở đèo Hải Vân thế nào cũng được lên ...Niết Bàn, hehehehe!

    Trả lờiXóa
  14. @bulukhin, nói chung thiên đàng và niết bàn là nơi con người luôn mong đạt tới, nhất là Cha và Sư, heheheee!

    Trả lờiXóa
  15. Thiên đàng dễ với tới thế có khi cũng dễ mất nhỉ !
    Sau khi giở Kinh Thánh liệu ...có giở tay xem thử ...một gang dài đến bao nhiêu, hihihi

    Trả lờiXóa
  16. "một tấc lên tận trời" thì một gang là chiều dài đoạn đường lên tận trời rồi trở về hạ giới. hihihi.

    Trả lờiXóa
  17. @xuyenmai, @bulukhin, aaaa... câu chuyện đi sang một suy nghĩ khác, suy nghĩ của những thiền sư... Một gang (hay một tấc) dài bao nhiêu? Hình như sẽ chẳng bao giờ có được câu trả lời chính xác... Khoảng cách vật lý của một gang là bao nhiêu (cm, inch, hoặc feet... chưa kể gang người lớn, trẻ em, tây, ta, tàu...), còn khoảng cách Thời gian, và Không gian của một gang là bao nhiêu? Chắc chịu...
    Người ta cũng thường hay nói, con người không bao giờ cách cái chết quá một gang tay, đúng là như thế, thiên tai, nhân tai, và đủ mọi thứ khác luôn rình rập...
    Nhưng chắc chắn rằng, chúng ta luôn luôn có một... gang (hay một tấc) về khoảng cách, không gian, và thời gian để xoay sở... Hiiiiiiii!

    Trả lờiXóa
  18. Cha oi, nhớ an tịnh để duõng thương nha. :-))

    Trả lờiXóa
  19. Không biết cha có thấy tiếc không khi đọc trang đó ta! Kekekeeee

    Trả lờiXóa
  20. ahahahahah cha doc xong tu nhu tham rang co hoi den thien dang cua con qua gan muh con khong biet bo bo lo roi chua oi the la con phai danh 1 vong that xa de di tim duong den thien dang lan nua ahhaah ( toi loi toi loi haha toi nay do anh Hiep bay ra con noi theo thoi nhe ) hahahahah

    Trả lờiXóa
  21. @chieukim, ôi ôi, nói xấu cha đạo, tôi này quỷ sứ... cắt lưỡi.

    Trả lờiXóa