PNH


Vãn giác văn chương chân tiểu kỹ... Tô Đông Pha.




Một góc nhìn...


Photobucket
Photobucket

Thứ Hai, 2 tháng 11, 2009

Con đường...

Photobucket

Photobucket

 Photobucket

 Photobucket




Trong entry Luân hồi vừa qua, tôi có post song song lên 360 Plus, bạn ngothithuthuy ở Saigon, là một bạn hữu lâu nay có vào đọc và đề nghị, dưới góc nhìn của "cameraman" tôi viết tiếp về "giải thoát" đi. Thật sự viết nghiêm túc về những vấn đề liên quan đến tôn giáo này là ngoài khả năng của tôi, và cũng bởi đây là vấn đề khá "nhạy cảm", không khéo sẽ "đụng chạm" đến niềm tin của người khác, nhưng để "tám" chơi với bạn bè thân quen, tôi cũng ráng thử, nếu có gì không vừa ý các bạn hãy cười xòa mà xí xóa cho...

Trước hết về từ "Giải thoát", đây là một từ ngữ hay được dùng trong đời sống và tôn giáo, đối với người thường hiểu nôm na giải thoát là thoát khỏi một ràng buộc gì đó để bước sang một cái khác tốt đẹp hơn, như giải thoát con tin đang bị cầm giữ... chẳng hạn. Trong tôn giáo, giải thoát đồng nghĩa với Giác ngộ, Chân như, Niết bàn... (Phật giáo), hay Thiên đường... (Thiên Chúa giáo), hoặc Đại ngã... (Bà La Môn), được hiểu như một nơi chốn không sinh, không diệt và như thế sẽ không có khổ đau, chỉ thuần một niềm an lạc, một tự do, an nhiên tuyệt đối... Muốn đạt được đến cảnh giới này, con người phải thông qua tu tập, chay tịnh, thiền quán, làm điều lành tránh điều giữ... vân vân... Dĩ nhiên mỗi tôn giáo để đến được nơi chốn đó có những "con đường" đi riêng, không hề giống nhau...

Và câu hỏi thường được đặt ra là, thế thì cái gì ràng buộc con người để cần phải giải thoát? Chà, câu hỏi không phải dễ trả lời. Đúng là trong cuộc sống thường nhật của chúng ta biết bao nhiêu cái ràng buộc, đủ mọi thứ, nào là trách nhiệm đối với bản thân, gia đình, xã hội... ôi thôi nhiều thứ lắm, biết bao nhiêu thứ làm cho chúng ta cảm thấy mệt mỏi, thậm chí bực mình... Nhưng thật ra đấy là những điều "đương nhiên" chúng ta phải gánh chịu, một khi may mắn (hay xui xẻo) được (hay bị) sinh ra làm cái giống người. Phàm phu như đa số con người (dĩ nhiên trong đó có cái thằng tôi) thường lại coi những điều đó như một thứ ràng buộc, có người đi tìm "giải thoát" ở tửu sắc, ở những casino, số đề, cờ bạc đỏ đen... có người đi tìm nơi sách vở, nơi thiên nhiên, hoặc đi du lịch chẳng hạn..., và rất nhiều thứ khác nữa...

Nhưng trong tôn giáo, cái ràng buộc con người, không hẳn là những điều vừa kể trên, mà là những cái khác nữa, đó là cái Vô minh, Sân si, tham lam, độc ác... tồn tại nơi mỗi một con người, chính những điều này đã gây nên những khổ đau cho con người, không có tôn giáo nào dạy chúng ta làm điều dữ, mà luôn chỉ bảo chúng ta làm điều lành, đấy là cái được hiển nhiên của tôn giáo...

Viết đến đây tôi chợt nhớ đến một câu (nhưng không nhớ của ai), "Cái đẹp sẽ cứu rỗi nhân loại", tôi thích câu này, và hiểu từ "Cứu rỗi" tương đương như từ "Giải thoát", vâng, chính "Cái đẹp" sẽ giải thoát cho nhân loại khỏi những nhàm chán trong công việc thường ngày, giải thoát khỏi những vô minh, những tội ác và lòng tham... Cái đẹp ở đây có thể là một thân thể, một ánh mắt nhìn, một bản nhạc hay, một món ăn ngon, một người bạn tốt, một bình minh rực rỡ, hay một hoàng hôn êm dịu... Cũng có thể là một bản hòa âm điền dã của ếch nhái và dế cỏ, của những bông hoa cỏ ẩn mình trong kẽ đá, hay rực rỡ khoe sắc hương...

Tôi đã hiểu Giải thoát là như thế...

13 nhận xét:

  1. Anh viết thật nghiêm túc đó chứ.Nghe nhẹ nhàng và thanh tịnh lắm.Cũng là một góc nhìn ,một con đường.Cám ơn anh.:)

    Trả lờiXóa
  2. Đoá hoa súng trắng phau thanh khiết trên nền đen của vô minh

    Trả lờiXóa
  3. Bác phân tích hay quá, nhưng cũng nhiều người chọn cách "giải thoát" bằng đấu tranh, bằng sự khám phá, ham mê, cống hiến...

    Những lúc ta được giải thoát bằng cách thưởng thức và cảm nhận được "Cái đẹp" như bác nói là những khoảnh khắc thật là hạnh phúc!
    Bức ảnh đầu tiên đẹp quá!

    Trả lờiXóa
  4. @lovetolive59, he he, đa tạ... tiểu tôi phải đem hết cả khả năng... phi thoàn ra mới viết được mấy dòng ấm ớ như thế!

    Trả lờiXóa
  5. @nguyenthuthuy1401, đúng như thuthuy HN nói, mỗi người, bằng ý thích, bằng ý chí, bằng những gì mình có mà đi tìm giải thoát cho bản thân, chẳng người nào giống người nào. Tấm ảnh đầu tiên là những bông hoa gì đấy tôi chẳng biết tên, hoa này cũng tầm thường, có lẽ nhờ góc chụp, và cái nền không hiểu sao lại cho ra những đường viền như thế.
    Một tuần và một tháng mới khỏe khắn nhé.

    Trả lờiXóa
  6. Hoa đó là hoa Bách Nhật ạ.
    GR bí xị, đọc xong mà chưa thấy ngộ ra được gì.

    Trả lờiXóa
  7. Nhớ có lần trong một buổi họp mặt bạn bè, Marg nói nôm na nhưng đúng "nỗi lòng" mình : "cái gì đẹp là thích hà !" . Như vậy chắc hẳn là mình được giải thoát rồi, vậy mà có khi lại cứ tưởng mình ...lụy vì cái đẹp cơ đấy . Trắng đen lẫn lộn thế thì còn lâu mới ... ngộ được nhỉ . Hì hì .
    Marg thích tấm hình đầu tiên . Hoa anh , hoa em nối với nhau bằng một đường tơ mong manh

    Trả lờiXóa
  8. @Hanggraphic, hoa bách nhật, hoa một trăm ngày, có lẽ hoa nở lâu tàn lắm nên mới được đặt tên như thế.
    Đâu có cần ngộ GR. vào xem hoa cũng đủ vui cho Tiểu tôi rồi.

    Trả lờiXóa
  9. @bangtamngt, cái đẹp là thich rồi, sợi tơ ấy vậy mà ràng buộc nhau cả đời cơ đấy, hì hì!

    Trả lờiXóa
  10. Ai cung tim cho minh mot loi thoat trong cuoc song ...thi du nhu em thich tim vui trong viec chay OHM moi nguoi hehehhehe....soi to nho xiu vay ma cugn bi chi BT nhin thay hay thiet " soi to mong manh goi ca doi em va anh ":D

    Trả lờiXóa
  11. Em thấy cách giải thoát của chị Phượng vũ hay quá là hay lun.

    Trả lờiXóa
  12. @phuongvu, hoan hô phuongvu, một giải pháp thật tích cực, độc đáo.
    Chứng tỏ mắt chị BT còn sáng lắm, hehehehe.

    Trả lờiXóa
  13. @lanvuive, vậy sao cô Lan không phát huy theo? kekekekeee! Khỏe cô Lan nhé, lâu quá cái hội này thấy im ắng.

    Trả lờiXóa