PNH


Vãn giác văn chương chân tiểu kỹ... Tô Đông Pha.




Một góc nhìn...


Photobucket
Photobucket

Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2012

Ăn uống.


Ít lâu nay lan man chuyện đạo miết hôm nay cuối tuần rảnh rỗi quay lại với chuyện đời, mà chuyện đời có lẽ tiên phong là cái chuyện ăn với uống. Phải nói ngay tôi là người rất dở trong vấn đề ăn uống, điều này bạn bè quen biết có dịp nào ngồi cùng bàn ăn chắc đã biết. Ăn uống, chắc chắn là môt trong những vấn đề hệ trọng nhất của con người, chẳng thế mà con người đã xem nó là hàng thứ nhất của mọi vấn đề, "Có thực mới vực được đạo", trong văn học cũng có biết bao nhiêu tác phẩm nói về chuyện ăn uống, và chỉ dẫn làm các món ăn ngon. Tôi có một người bạn quen, có cậu con trai hơi chậm trong việc học chữ, ra nước ngoài học cũng không được, may thay cậu con trai này có sức khỏe, lại rất có tâm hồn ăn uống, ở nhà hay lăn vào bếp làm món này món nọ phục vụ cho cả nhà, có người bày hay thử cho thi vào trường dạy nấu ăn, đạt, mấy năm học xong bây giờ đi làm đầu bếp lương tháng lĩnh bằng đô la, kể cũng hay .


Quay trở lại chuyện ăn uống của tôi, không phải tôi kén ăn hay chán ăn gì hết, trái lại ăn rất dễ dàng, không cầu kỳ, hay món ngon vật lạ, có điều tôi hơi ít ăn, từ hồi nào tới giờ, cho nên nói theo từ ngữ âm nhạc của Trịnh Công Sơn có thể dùng câu "Thân nhẹ nhàng như mây...". Tiệc tùng bây giờ như đám cưới chẳng hạn thường có tới năm, bảy món ăn và dọn lên từng món, mà cái món đầu tiên có khi là bốn món ăn chơi (4 trong 1 cơ đấy), tôi mà ăn đủ cả bốn món ấy là đã thấy no rồi, chán thế! Tôi khá ngại đi ăn tiệc kiểu buffet, bởi vì... lỗ chết, ai đời mấy chục món ăn, chỉ thưởng thức qua vài món là đã muốn buông đũa. Mấy tháng trước tôi có người bạn ở ngoại quốc về rủ đám bạn bè cũ đi uống café, bạn nói nghe ở đâu đó có buffet ngon lắm, giá cả đâu 50, hay 100 đô la một người, tính mai mốt rủ đi ăn. Tôi nói dứt khoát là tôi không đi ăn mấy nơi đó cho dù có được mời, nghĩa là được bao ăn miễn phí, bởi uổng, trong khi mình chỉ xơi được có 5 - 3 đô mà phải trả đến 50 hay 100 đô thì vô lý quá...


Tôi khoái đi chơi về mấy vùng quê xa xa, bởi cảnh vật thay đổi, có sông nước, đồi núi, tôi thích chụp hình và ở những nơi ấy có nhiều thứ cho mình ngắm nghía chụp, nhưng có hơi ngại chuyện ăn uống, xuống Đồng Tháp chẳng hạn, vào quán ăn bạn bè mời món đặc sản chuột đồng Hồng Ngự mà mình cứ lắc đầu quầy quậy thì cũng ngại quá, hay hôm nọ cùng cơ quan có việc xuống Bến Tre đến một đồn Biên phòng ngay cửa Đại, buổi trưa những anh bộ đội biên phòng đãi cơm trưa với những món ăn biển tươi rói mới mang từ ghe đánh cá lên, có sò, nghêu hấp lá sả, mực xào thơm... canh chua cá Xương xanh (Xương xanh là tên cá, bởi cá có cái xương sống màu xanh rất ngộ)... Ở thành phố đi xa buổi trưa đã đói, cá tôm lại tươi, ai ăn cũng khen ngon, vậy mà tôi cũng chỉ ăn cầm chừng... đủ sống rồi xách cái máy hình dọt ra mé sông chụp mấy ghe đánh cá. Mấy tấm hình tôi post bên trên là chụp ở đó, sò, nghêu rất tươi vì vừa mới lấy ở ghe đánh cá lên, nhưng trời ạ, bên trong vẫn còn nguyên cát với... đất bùn, các bạn cứ nhìn những con sò thì biết, vỏ bên ngoài còn bám đất... Còn món xào, canh chua, cá kho thì món nào cũng... ngọt lịm, có lẽ do khẩu vị của từng nơi...

Mai lại phải dông đi Biên Hòa ăn một cái đám cưới đây....

23 nhận xét:

  1. an nhieu mac cong ton tien sam do moi moi thang anh H ha :))

    Trả lờiXóa
  2. Tôi thấy mấy bạn nữ sắm đồ mới hoài... :-)))

    Trả lờiXóa
  3. Mấy bạn nữ nhịn ăn để mặc đó anh ạ! :)))

    Trả lờiXóa
  4. Hihi, nghe cũng có lý :-))) Hồi này Đà Nẵng khỏe không? Hôm nọ cũng mới cafe với nhà bác Đèn đỏ.

    Trả lờiXóa
  5. sao em hổng thấy con cá Xương xanh , nghe lạ quá .....

    mai mốt anh H. có được mời đi ăn nhớ rủ em , em ăn dùm cho , bảo đảm sạch mâm :))

    nói thêm , bởi vậy em nghĩ chắc anh chỉ ăn được nửa tô hủ tíu sa tế :))

    Trả lờiXóa
  6. Nghe ăn uống là thấy ham ...nhất là ăn buffe....hôm nào anh ok đi rồi cho em theo ...bảo đảm ko thẹt thòi hahahahaha

    Trả lờiXóa
  7. Hôm ấy tôi không chụp nó, rẽ con cá ra cái xương sống có màu xanh rất ngộ.
    Nhớ vụ ăn uống đấy, có gì sẽ báo... động :-))
    Còn chuyện hủ tíu Sa tế thì "gút", 1 tô là hết vèo :-))

    Trả lờiXóa
  8. Mắc cháu nội ngoại làm sao mà phuongvu đi được, hôm trưa đi ăn lại không đi được để gặp phuongvu ha :-))

    Trả lờiXóa
  9. Bac phai huong ung van hoa am thuc di a... An uong xo bo cho no doi...

    Trả lờiXóa
  10. Bác Hiệp nói chuyện ăn, nghe rất thú vị, nhưng cũng hơi ngại. Bác sành ăn, nhưng ăn ít quá, "nho nhã" quá, hehe. Chả bù em cái gì cũng...ăn, món đầu tiên của "Tứ khoái" mà :))
    Lâu lâu mới về thăm bác, nghe chuyện ăn chắc độ này bác đang...thịnh! Hehe

    Trả lờiXóa
  11. Tôi ăn uống dễ lắm ấy chứ, hương hoa đỡ đói là được thôi :-))

    Trả lờiXóa
  12. Ông bạn Đèn đỏ này biết tui quá mà, sáng chỉ cần gói xôi hay que bánh mì Pháp ốm nhom trét mứt dâu là OK rùi.
    Chẳng hiểu sao hồi này có lộc ăn quá :-))

    Trả lờiXóa
  13. ve mien tay mon an nao cung ngot lim la dung roi

    Trả lờiXóa
  14. Cái khẩu vị ăn uống của từng miền có khác nhau, chỉ thấy Saigon là nơi "tổng hợp" mọi khẩu vị của mọi miền đất nước.

    Trả lờiXóa
  15. Có người nhất định không ăn chuột đồng. Kha. Kha.

    Trả lờiXóa
  16. Anh Hiệp ăn ít vậy,hèn nào mấy lần họp mặt tôi cứ tưởng anh Hiệp mắc cở nên ăn ít,rồi cứ đòi nàng Marg dẩn đi ăn mì.Hihi.

    Trả lờiXóa
  17. Haha, hồi nào tới giờ chị Mai, ai ngồi ăn uống cùng bàn với tôi... chán lắm vì không có khí thế. Nàng Marg. biết chỗ ăn mì Tàu ngon lắm, hì hì!

    Trả lờiXóa
  18. "Thân nhẹ nhàng như mây...".thì bay cao bay xa càng khoái.
    Người thiên về món ăn tinh thần thì có cái thú riêng, mà người khác không có được.

    Trả lờiXóa
  19. Nhưng người thích ăn uống cũng hay lắm bác Bu, nói chung món ăn nào cũng hay hết á :-)))

    Trả lờiXóa
  20. Ở ngoài Hn có cụ Băng Sơn, chuyên viết về ẩm thực nào là bún ốc, bánh cuốn, chè cốm... nhưng chỉ là người xem người ta ăn và tán thôi. Có người tinh ý phát hiện như vậy...

    Trả lờiXóa
  21. Ăn ít nhưng biết đó là món ngon là đã quí rồi anh H ạ.

    Trả lờiXóa
  22. Em thích ăn nghêu sò lắm nhưng thích mua về nhà ngâm ớt cho nhả ra hết dất mới luộc ăn được, còn ăn ở quán tiệm thiệt tình mà nói là ăn không mạnh miệng lắm.
    Em là người dể ăn, cứ có ăn là được chứ không rành lắm về chuyện ngon dở, có điều em không mấy thích món ngọt nên sợ vào mấy quán chè lắm luôn. :)

    Trả lờiXóa