PNH


Vãn giác văn chương chân tiểu kỹ... Tô Đông Pha.




Một góc nhìn...


Photobucket
Photobucket

Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011

Đôi khi Thượng đế cũng sai lầm!

Ở entry ngày hôm qua tôi tán nhảm về nỗi cô đơn của con người (thực ra là nỗi cô đơn của Thượng đế qua mấy điều đã đọc từ xưa trong kinh thánh), được mấy bạn vào đọc "Com" vui quá, hôm nay cuối tuần rảnh rỗi, định viết thêm đôi điều nữa, cũng từ những gì mà kinh thánh đã viết...

Tôi muốn nói tới chuyện ở vườn Địa đàng, nơi chốn quê nhà đầu tiên của loài người...

Khi ấy trên trái đất Thượng đế đã tạo ra Adam và Eve, là 2 sinh vật cuối cùng và là 2 người nam, nữ đầu tiên do Thượng đế tạo ra. Thượng đế khi tạo ra con người là ngài đã lấy từ chính hình ảnh của ngài, cho nên về mặt hình thức con người chính là bản sao của Thượng đế, mà theo từ ngữ bây giờ ta hay gọi là "bản phô tô". Xét về mặt thẩm mỹ (của loài người, hay của Thượng đế) chắc không ai phản đối cái chuyện trông con người là loài giống đẹp nhất trong muôn loài, chắc chắn đẹp hơn con voi, con hà mã, hay cả con vật mà trông cũng nhang nhác như con người, đó là con đười ươi, hay con vượn, con khỉ...

Trái đất ở vào cái năm xa xưa khuya lắc khuya lơ đó còn hỗn mang lắm, không hiện đại toàn cầu hóa máy bay xe lửa, hay Internet như bây giờ, tất cả điều đáng quan tâm lúc ấy chỉ gói gọn lại trong một khu vườn gọi là vườn Địa đàng, mà tiếng Tây gọi là Paradis hay tiếng Anh gọi là Eden. Khu vườn này là nơi sinh sống của muôn loài, thực vật và động vật... nghĩa là tất thảy đều ở trong đấy, kỳ hoa dị thảo, hoa thơm cỏ lạ, trái ngọt thơm ngon, cùng chim muông cầm thú muôn loài, dĩ nhiên quan trọng hơn hết vẫn chính là Adam và Eve, sinh vật út ít, con cưng sau cùng của Thượng đế... Kinh thánh chép rằng ở giữa vườn Địa đàng ấy có một cái cây, tên gọi là cây Trí Tuệ, cây này cho quả rất thơm tho ngon ngọt, quả của cây này từ trước đến nay chỉ được dành cho Thượng đế, ai ăn quả này sẽ có trí thông minh, biết suy nghĩ, có ý thức, phân biệt được Thiện - Ác, cái Xấu, cái Đẹp... Vâng, đấy chính là Thượng đế lúc bấy giờ...

Sau khi đã tạo ra 2 sinh vật sau cùng là Adam và Eve, thì Thượng đế luôn căn dặn họ, sống trong vườn Địa đàng 2 người muốn ăn hoa quả gì cũng được, được quyền làm bạn với tất cả muông thú, nhưng chỉ trừ 2 thứ, không được ăn quả của cây Trí Tuệ mà ngài gọi là Trái cấm, và không được làm bạn với con rắn. Thế rồi ngày qua ngày, Thượng đế vẫn xuống rảo chơi trong vườn Địa đàng, chắc cũng giống như mấy bác lớn tuổi đã về hưu ngày ngày bách bộ nơi công viên, ngài vui thích đi xem những sản phẩm của ngài đã làm ra, muôn loài, cây cỏ, chim muông, và nhất là ghé thăm Adam và Eve, sản phẩm sáng tạo mà ngài đã ưng ý nhất...

Bây giờ thì tôi muốn nói đến chuyện con rắn, cái loài vật xấu xa cả về hình thể lẫn tâm địa ấy đã khiến tổ tiên của loài người chúng ta là Adam và Eve phải rời bỏ nơi chốn quê nhà thần tiên ấy... Không hiểu sao Thượng đế trước đó lại tạo ra con rắn, kinh thánh chép "rắn là loài xảo quyệt nhất trong vườn Địa đàng", cũng là loài vật xảo quyệt nhất mà Thượng đế đã tạo ra (trong kinh thánh tôi không thấy giải thích tại sao Thượng đế lại làm như thế?). Một hôm con rắn nói với Eve "Có thật Thiên chúa bảo các ngươi không được ăn tất cả mọi quả cây đã có trong vườn không? Eve đáp "Chúng tôi được ăn tất, chỉ trừ quả của cây Trí Tuệ gọi là Trái cấm ở giữa vườn, các ngươi mà ăn, thì các ngươi sẽ phải rời khỏi cái nơi chốn tốt đẹp này, các ngươi và cả con cháu các ngươi nữa sẽ khổ đời đời, bởi vậy cho nên chúng tôi mới không dám ăn...". Con rắn nói với Eve "Không phải thế đâu, bởi Thiên chúa biết rõ, nếu các ngươi mà ăn Trái cấm thì các ngươi sẽ có trí khôn của Thiên chúa, mắt của các ngươi sẽ mở, trí óc sẽ sáng ngời, các ngươi sẽ phân biệt được thế nào là điều thiện điều ác, điều mà cho đến bây giờ chỉ có Thiên chúa mới biết". Ngày ngày con rắn cứ nói vào tai Eve những lời lẽ ấy, và như các bạn đã biết, cho đến một ngày nghe mãi bùi tai (chả thế mà bây giờ người ta nói đối với người đàn bà tình yêu đến từ... tai!), Eve hái một quả ăn thử, quả nhiên Trái cấm thật ngon ngọt, hơn hẳn mọi thứ hoa quả khác trong vườn. Thế là Eve hái thêm một Trái cấm nữa đưa cho Adam cùng ăn...

Kinh thánh lại chép, sáng hôm ấy như thường lệ Thượng đế lại đi dạo trong vườn Địa đàng, nhưng thay vì như mọi khi xuống đến vườn là đã thấy ngay Adam và Eve ra chào đón, sáng nay khu vườn yên tĩnh khác thường, ngài chỉ nghe thấy tiếng chim muông và lá cây xào xạc. Thượng đế cất tiếng gọi "Các ngươi ở đâu?". Adam và Eve cất tiếng trả lời "Chúng con ở trong bụi rậm, nhưng vì chúng con trần truồng nên phải lẩn trốn". Thượng đế lại hỏi "Ai đã cho các ngươi biết các ngươi trần truồng?" Adam đáp "Người đàn bà mà ngài đã cho ở với con đã cho con ăn Trái cấm, nên con biết điều ấy". Thượng đế cất tiếng hỏi người đàn bà "Ngươi đã làm gì thế?". Người đàn bà đáp "Chính con rắn đã xúi giục con". Thượng đế bèn phán với con rắn "Mi là giống loài đáng bị nguyền rủa nhất trong mọi giống loài, mi sẽ phải bò bằng bụng, suốt đời chui rúc và ăn bụi đất, mi sẽ có mối thù với con người, con người sẽ luôn đập vào đầu mi và mi sẽ cắn vào gót chân của nó...". Với Eve, người đàn bà thì ngài phán "Từ giờ trở đi ngươi sẽ phải mang nặng đẻ đau, sẽ cực nhọc lúc sinh con và nuôi con", còn với Adam, người đàn ông thì ngài phán "Đất đai sẽ nguyền rủa ngươi, ngươi sẽ phải khổ nhọc với đất để có được miếng ăn...", và cũng bởi quá thất vọng Thượng đế trở về Trời, bỏ hoang vườn Địa đàng từ đó...

Bây giờ không biết qua bao nhiêu ngàn, vạn năm, chúng ta có được trái đất như ngày nay, với loài người đông đúc muôn triệu, cùng với tất cả muông thú, cỏ cây... câu chuyện về loài người tạm chấm dứt ở đây, từ khi không còn được sống trong vườn Địa đàng nữa chẳng hiểu loài người sướng hay khổ... Nhưng chút xíu nữa thì tôi quên trả lời cho cái tựa của entry nhảm này, tại sao lại là "Đôi khi Thượng đế cũng sai lầm!"? Trong câu chuyện kinh thánh đã chép bên trên có 2 sai lầm của Thượng đế, thứ nhất không hiểu tại sao ngài đã tạo ra con rắn, là một giống loài quỷ quyệt? Rồi sau đó cho loài người sống chung với nó. Thứ nhì là thoạt tiên ngài tạo ra Adam và Eve là "phiên bản" của hình dáng ngài, nhưng ngài quên mất là Adam và Eve ban đầu đâu có tí gì trí khôn, họ cũng như các giống loài khác, hồn nhiên, vô tư giữa trời đất... chỉ từ khi ăn xong trái cấm Adam, Eve mới biết phân biệt tốt xấu, thiện ác như... Chúa trời... cho nên dù ngài có căn dặn Adam, Eve đừng có ăn trái cấm vì đó là thứ trái nguy hại làm sao họ biết và nhớ? Chúng ta hãy thử tưởng tượng ra điều này, ở trong nhà chúng ta có nuôi một con mèo, chúng ta bày đĩa cá chiên thơm phức ra đó rồi trước khi đi vắng dặn nó, này ở nhà không được ăn cá đấy nhé, làm sao mà nó nghe ra? Cho nên nó có xơi mất đĩa cá là lỗi ở tại mình chứ có đâu tại con mèo...

Nhưng mà các bạn ạ, các bạn cứ thử tưởng tượng ra điều này, nếu không có con rắn xảo quyệt, và nếu con người tuyệt đối nghe theo lời Thượng đế, nghĩa là không đụng đến Trái cấm thì mọi chuyện sẽ ra sao? Có lẽ cho đến bây giờ trên mặt đất vẫn chỉ có một vườn Địa đàng, trong đó vẫn mãi mãi là một Adam và Eve trần truồng ngày ngày nhe răng cười vô tư chào đón Thượng đế ghé thăm, chẳng có thêm một con người nào khác nữa, điều đó thật kinh khủng xiết bao. Và như thế những sai lầm của Thượng đế đáng yêu biết chừng nào... .

39 nhận xét:

  1. Có phim tên là :" Đến thượng đế cũng phải cười " . Giống ta thôi , cười được thì khóc cũng được .

    Trả lờiXóa
  2. Hehehe Thượng đế không sai lầm thì làm gì có chúng ta ngồi tán nhảm với nhau thế này. Và đàn ông ngày nay đi tìm vợ chính là tìm cái mảnh xương sườn của chính hắn lưu lạc trong nhân gian. Tìm được đúng thì khỏi nói làm gì, nhỡ tìm sai ghép không vào thì phải ra tòa chia tay

    Trả lờiXóa
  3. Anh Bu có kết luận thật hay !

    Thế là chỉ có người đàn ông đi tìm thôi sao anh Bu ơi! Còn cái xương sườn, mà cái xương sườn thì làm sao mà đi tìm được...

    Nhưng người ta thường nói "Thế gian được vợ mất chồng, được chồng mất vợ.." Thế thì ra là tại cái xương sườn hay sao? anh Bu ơi!

    M. lại muốn huhu.. rồi.

    Trả lờiXóa
  4. @bulukhin, vậy thì trước hết chúng ta phải tung hô cái sai lầm của Thượng đế, còn câu chuyện bây giờ người đàn ông cứ mãi đi tìm cái khúc xương sườn của mình, tôi thấy hình như họ đi tìm... đủ thứ xương chân, xương tay, xương ống... ấy chứ đâu có phải có mỗi cái xương sườn... hì hì!

    Trả lờiXóa
  5. @huynhtran, sao chị Huynhtran lại cho là tại cái xương sườn, tôi thấy đích thị tại cái người đi tìm mà lắp ghép ấy chứ, tìm dở quá nên lắp chẳng xong, hù hù!

    Trả lờiXóa
  6. Loài người nên thờ con rắn thay vì con rồng.

    Trả lờiXóa
  7. @nghihuu, aha, một ý tưởng rất hay :-)

    Trả lờiXóa
  8. Anh PNH ơi! nếu thế thì xét về công lao, loài rắn này phải được ghi công lớn chứ nhỉ!
    Trước hết thấy con rắn đã được loài người đưa vào trong trong Thập Nhị Chi - một trong 12 con giáp,
    Ngoài ra mà tôi nhớ còn ở cái biểu tượng gì nhỉ (?) có hình con rắn nữa (có phải là ở tòa án, hay cái cân công lý không nhỉ?)..

    Ôi nếu không có con rắn.. thì đâu có con người cứ sinh sôi nảy nở nhung nhúc ở trên quả đất này, và loài người đâu có biết khổ, đâu có nỗi cô đơn..

    Và đêm nay đâu có mà ngồi đây viết.. mà còm cõi thế này..
    Hihi.. Mai vào viết tiếp nhé..rắn ơi!

    Trả lờiXóa
  9. @ Đó là bu nói theo Thánh kinh. Thì rõ ràng Thiên chúa lấy một mẫu xương sườn của A Đam để làm nên E Va đấy thôi. (Người Việt ta vợ chồng gọi nhau là mình có lý của nó)
    @ Đúng ra hai bên đều tìm. Phía mày râu đi tìm phần thân thể mình bị thất lạc. Phía liễu bồ đi tìm chủ nợ để trả. Trả sai chủ, tìm sai con nợ đều là bi kịch.
    @ Thế gian được vợ mất chồng không phải nói cái vụ xương sườn. Dân gian nói về quy luật tồn tại của cặp vợ chồng. Trong dòng điện âm dương khác nhau mới tạo ra nhiệt , tạo ra ánh sáng... Đã là chồng thì phải nam tính, đã là vợ thì phải nữ tính hai thứ tính này tạo hóa bắt buộc khác nhau, và có thế mới sống với nhau được.
    @ Như nhà bu, nếu bà xã suốt ngày đọc sách, nói chuyện trên trời dưới đất như bu đang nói đây thì sập tiệm lâu rồi.

    Trả lờiXóa
  10. Hehehe ...PNH à, xét cho cùng thì đám đàn ông quên nợ tổ tông rồi, họ đâu có đi tìm phần cứng ở đối phương mà chủ yếu đi tìm phần ...mềm. Lạ

    Trả lờiXóa
  11. @huynhtran, hình ảnh của con rắn được sử dụng trong y học, theo một thần thoại của Hy Lạp như ta thường thấy trong mẫu tem dưới đây.



    Còn ở VN thì mấy ông nhậu khoái rắn lắm, rượu rắn, đồ nhậu chế biến đủ món, nhất xứ... :-)

    Trả lờiXóa
  12. @bulukhin, có lẽ như bác nói, bi kịch của con người là suốt đời đi tìm (mà than ôi hiếm bao giờ được gặp), Cha cố thì nói "Gõ sẽ mở...", nhưng Thiền sư lại phán "Tìm sẽ chẳng bao giờ thấy...". Nhưng tôi nghĩ không sao, cái quan trọng với nhiều người không phải là tìm thấy hay không thấy, mà nằm trong ý nghĩa phải luôn đi tìm, hù hù...!

    Trả lờiXóa
  13. PNH nói đúng lắm, con người ta đôi khi nhầm lẫn phương tiện với mục đích. Hạnh phúc không phải là tìm ra cái gì mà là bản thân sự đi tìm. Thế mới bi kịch.

    Trả lờiXóa
  14. Thượng đế có sai lầm thì con người mới có nhiều ngỏ để đi ..hehehehe.....

    Trả lờiXóa
  15. Cũng mừng là Thượng Đế có sai lầm, để chúng ta có thể có trong cuộc đời này.
    Cái xương sườn nhỏ xíu vậy mà thiếu nó là đi không thẳng được người, mà dư nó thì đi cũng không được thẳng đó nha các Adam. :))))))

    Trả lờiXóa
  16. @bulukhin, "phương tiện với mục đích", hehe, chưa bao giờ mà con người lại lầm lẫn giữa 2 điều này như bây giờ. Chẳng hạn giáo dân biến ngón tay chỉ trăng thành mặt trăng, còn giáo sĩ thì ngược lại, biến mặt trăng thành ngón tay. Hahaha!

    Trả lờiXóa
  17. @phuongvu, @lanvuive, sai lầm đáng yêu ha?
    Nghe nói ở nơi người nữ nhiều hơn người nam một cái xương sườn, để hôm nào đếm thử xem có phải không? :-)))))

    Trả lờiXóa
  18. "Eve hái một quả ăn thử, quả nhiên Trái cấm thật ngon ngọt, hơn hẳn mọi thứ hoa quả khác trong vườn. Thế là Eve hái thêm một Trái cấm nữa đưa cho Adam cùng ăn..."

    Đúng là bản chất người nữ đã có từ khai thiên lập địa . Nhẹ dạ , tò mò mà lại vô cùng ... thương người . Cái gì mình thích là cũng muốn chia cho bạn (((-:

    Trả lờiXóa
  19. @bangtamngt, Úi, thích cái tính thương người của phụ nữ (((-:

    Trả lờiXóa
  20. Còn đàn ông (mà khởi thủy là Adam) thì tỏ ra ngây ngô một cách đáng ngờ :"Người đàn bà mà ngài đã cho ở với con đã cho con ăn Trái cấm, nên con biết điều ấy".

    Trả lờiXóa
  21. Lỗi tại cô ta mọi đàng ...
    Thiệt tệ ...
    Nếu đúng như Kinh thánh đã nói chứ không phải là bác H diễn giải , haha ...

    Trả lờiXóa
  22. @bangtamngt, hihi, biết sao được, người đàn ông được hưởng trái cấm là từ nơi đàn bà, kinh thánh chép thế, rõ ràng... (-:

    Trả lờiXóa
  23. Haha , cho nên bây giờ người ta hay nói "Bà mẹ anh hùng" chứ không có "Người cha anh hùng " ((((-:

    Trả lờiXóa
  24. @bangtamngt, Marg. cứ vào Google gõ Kinh Cựu ước là đọc thấy liền... Đúng thế, bà mẹ mới anh hùng (-:

    Trả lờiXóa
  25. @bangtamngt, Marg. thừa biết Kinh thánh đã được viết mấy trăm mấy ngàn năm nay, do mấy ông Cố đạo, dĩ nhiên mấy ông này phải "đổ thừa" để... chạy tội, hihi! Nhưng cái quan trọng là nhờ con người phạm tội Tổ tông đó mà bây giờ đông vui, điện thoại di động, internet "tám" vui ngất trời... (((-:

    Trả lờiXóa
  26. Hihihi đúng là phụ nữ dũng cảm chống lai lệnh thiên chúa, còn đàn ông chỉ có ăn theo, Đảng và Nhà nước phong danh hiệu bà mẹ Việt Nam anh hùng mà không phong là bố Việt Nam anh hùng cũng phải.

    Trả lờiXóa
  27. Ối giào ơi ...cái nổi đoạn trường cho kiếp làm con ngừ hihi....

    Trả lờiXóa
  28. @phuongvu, hehe, làm người vui quá ha phuongvu? :-)))

    Trả lờiXóa
  29. "Khi đi tìm.. là đã bao hàm ý nghĩa không bao giờ gặp gỡ" đó anh PNH ơi!

    Trả lờiXóa
  30. Hôm nay em đi đám cưới, MC mời cô dâu chú rể và hai bên bố mehj lên sân khấu trong tiếng nhạc. Theo sau cố dâu, chủ rể là hai bà mẹ sau mới đến hai ông bố. Một người hỏi sao mẹ lại đi trước bố nhỉ. Hi, vì mẹ đẻ ra cô dâu, chú rể chứ sao, bố thì chưa chắc...
    Có lẽ không có ông bố anh hùng vì lẽ không an toàn này các bạc ạ.

    Trả lờiXóa
  31. Ôi ! Toro ạ.. sao thiếu tự tin thế hả em..haha..

    Trả lờiXóa
  32. @huynhtran, cho nên có người phải đi tìm cả đời đó chị huynhtran :-)

    Trả lờiXóa
  33. Vâng, và sẽ chẳng bao giờ nắm bắt được cả..

    Trả lờiXóa
  34. @torovn, @huynhtran, Aa, còn đi trước đi sau thì có câu chuyện thế này, xảy ra tận bên Ả Rập mà cách nay đến năm bảy chục năm rồi. Số là trước Thế chiến thứ 2 có một người Châu Âu sang chơi bên xứ Ả Rập, để ý thấy 2 vợ chồng đi ngoài đường thì người vợ phải đi sau người chồng cả chục thước, chuyện này thì chẳng có gì lạ cả, vì bên xứ Ả rập Hồi giáo đàn ông là... Thượng đế. Bẵng đi một thời gian vì chiến tranh người đàn ông Châu Âu kia lại có dịp quay trở lại xứ Ả Rập ấy, lạ thay ông ta để ý lại thấy ngược lại hồi lần đầu ông ta mới đến, nghĩa là bây giờ các bà vợ đều đi trước đức ông chồng cả chục thước... Ông ta hỏi một người bổn xứ sao lại có sự thay đổi nhanh chóng thế. Người ấy đáp "Ồ, sau chiến tranh bom mìn còn đầy ngoài đường đấy..." (((-:

    Trả lờiXóa
  35. Tưởng ở VN mới có "Bà mẹ anh hùng" , ai dè tận xứ Ả rập xa xôi cũng vậy ;(

    Trả lờiXóa
  36. @bangtamngt, vậy là ít nhất xưa nay 3 nơi có bà mẹ anh hùng, Thiên đàng, Việt nam và xứ Ả rập... Hihihi!

    Trả lờiXóa
  37. Cung nho co Adam nghe loi Eve nen ngày nay moi co co hoi vào nhà anh Hiep bàn tan chuyen xa xua ......tu hoi moi lap ra thi Adam da nghe loi Eve roi do ......
    vay toi thoi nay cac Adams nho noi guong ong to nghe .....he he !

    Trả lờiXóa
  38. @phungchau, chị Phụng thấy không, chuyện đàn ông nghe lời phụ nữ là từ thời ông tổ Adam lận đâu có phải mới bây giờ, chắc chắn là phải noi gương rồi chị Phụng à, hì hì!

    Trả lờiXóa