PNH


Vãn giác văn chương chân tiểu kỹ... Tô Đông Pha.




Một góc nhìn...


Photobucket
Photobucket

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012

Dế cỏ.

(Ảnh trên Internet).

Buổi chiều nay Saigon có một cơn mưa kha khá, cơn mưa trái mùa vào giữa tháng 3, lúc trời đang nóng và nắng muốn đổ lửa trên mặt đường, dẫu sao cơn mưa cũng làm dịu đi cái oi bức của những ngày chuẩn bị vào hè này.
Tối nay dưới chỗ khu nhà tôi ở có một chú dế mèn gáy vang inh ỏi cả một góc sân, có lẽ cơn mưa ban chiều đã đánh thức chú dế từ một chỗ trú ẩn ngóc ngách nào đó. Chú dế mèn, chắc hẳn là còn non tơ, mới trải qua những ngày tháng ấu trùng nằm im dưới lớp cỏ. Với tôi những chú dế mèn hay những tiếng gáy vang của những chú dế mèn luôn cuốn hút tôi, từ thuở ấu thời... Từ thuở nhỏ, cái thời lê la đất cát vào dịp hè tôi thường cùng đám trẻ nhỏ đi bắt những con dế mèn về nhốt trong những cái hộp thiếc đựng bánh, mà thuở đó phải nằn nì mãi mới xin được nơi người lớn, được con dế đá ác chiến là phải biết, hàng ngày phải xin thêm vài cọng giá hay cọng xà lách khi mẹ đi chợ về làm cơm dưới bếp cho chúng ăn, ban đêm có khi để trong nhà chúng gáy inh ỏi làm mất giấc ngủ của người lớn, thế là đành phải mang xuống bếp, hoặc ra hiên sau nhà để chúng ở đấy, và những giấc ngủ tuổi thơ của tôi vào mùa hè, thường là trôi đi với những tiếng dế gáy vang đó...
Không hiểu sao lớn lên, khi đã bước xuống cuộc đời tôi vẫn mê tiếng những con dế gáy vang. Ngày xưa, có những ngày ở trong một làng Thượng trên cao nguyên, tôi thường thức dậy vào những buổi sớm, ra một sườn đồi lắng nghe muôn ngàn những con dế hát ca dưới cỏ, thật không gì thú vị bằng một buổi sớm vắng lặng, không gian, cây cỏ còn ướt đẫm sương mai, một mình lắng nghe những âm thanh của đất trời, của những chú dế, và muôn loài côn trùng khác... Rồi trở về thành phố, bây giờ thì trẻ con không còn mấy đứa đi bắt hay chơi những con dế nữa, nhưng thỉnh thoảng vào dịp đầu mùa mưa, vào hè, khoảng tháng 4 tháng 5, tôi vẫn bắt gặp một ông trông kiểu nhà quê vùng ven, chở đàng sau chiếc xe gắn máy cà tàng cái lồng lưới vuông vuông bên trong chứa những chú dế than, dế lửa gáy rả rích trước một cổng trường tiểu học, hay ở một góc phố, và thường tôi cũng sẽ ghé lại nhìn ngắm nhìn những chú dế trong lồng hồi lâu...
Những kỷ niệm về một thời ấu thơ với những chú dế cỏ, với tôi luôn ngọt ngào...

23 nhận xét:

  1. tiếng dế
    âm thanh tuổi thơ của những ngày bé thơ

    Trả lờiXóa
  2. Tuổi thơ luôn gắn liền với tiếng dế kêu rồi tiếng ve mùa hè nữa anh nhỉ... Nhà em có một cái chậu chọi dế, thực ra không biết gọi thế nào cho đúng, đường kính 20cm, sâu chừng 5 cm, bằng sứ. Nghe nói từ thời nhà Minh, dành cho các công tử chọi dế... Người ta cho khi em đẻ thêm thành cu.

    Trả lờiXóa
  3. @susumisa, tiếng dế, âm thanh tuổi thơ, nhưng sẽ là âm thanh đi đến hết cuộc đời :-)

    Trả lờiXóa
  4. @torovn, tiếng dế, tiếng ve sẽ còn mãi trong ký ức, cái chậu chọi dế được cho Toro khi có thêm thằng cu, để Toro cho... than (không phải dế than) vào thổi lửa phải không? :-))

    Trả lờiXóa
  5. Anh Hiệp dạo này hay nhớ về tuổi thơ nhỉ!

    Trả lờiXóa
  6. @huynhtran, nhớ về tuổi thơ là dấu hiệu của... các cụ :-)

    Trả lờiXóa
  7. Chưa đến tuổi cụ,nhưng sao lúc này ai cũng nhớ về tuổi thơ hết vậy?
    Mọi người làm tôi cũng xao xuyến muốn trở lại tuổi ấu thơ vô ưu của mình ngày xưa quá.Hihi....

    Trả lờiXóa
  8. Bây giờ cứ nghe có tiếng dế gáy là mừng lắm đó anh Hiệp, bởi hầu như ở TP đã không còn chổ trú thân của các con vật đầy ký ức của tuổi thơ này rồi.
    Hồi ở TP, cứ nghe có tiếng dế rét rét là em phải rình coi con dế ở đâu để được nghe nó gáy đó.

    Trả lờiXóa
  9. @tuyetmai, tuổi thơ vô ưu là sướng nhất đó chị M. :-)

    Trả lờiXóa

  10. @lanvuive, tiếng dế gáy luôn gợi lại ký ức tuổi thơ, cái thời ăn chưa no lo chưa tới. :-)

    Trả lờiXóa
  11. Ở thành phố nghe tiếng dế kêu thì thấy thú vị so với tiếng ồn ào ngoài phố chứ hồi em đi sơ tán nhất là buổi sẩm tối giờ gà lên chuồng, lúc ấy chưa có điện, nghe tiếng giun dế kêu lại thấy sợ và nhớ bố mẹ vô cùng!

    Trả lờiXóa
  12. @nguyenrhuthuy, uých, nghe nói cái thời trẻ con sơ tán cũng vui lắm ha TT ? :-)

    Trả lờiXóa
  13. Cho than vào là sao anh chậu chọi dế là sao anh? Khó hiểu quá ... Hii

    Trả lờiXóa
  14. Giời, nhà có cu Ti cho than vào chậu thổi lửa đặt dưới gầm giường ấy :-)

    Trả lờiXóa
  15. Ồ... Em trưng trong tủ đồ cổ anh ạ. Có vẽ phong cảnh, đẹp mắt. Để hôm nào em chụp hình đưa lên để bác minh họa cho bài dế.
    NGoài Bắc bây giờ không phải dùng chậu than cho gầm giường như xưa nữa anh ạ.

    Trả lờiXóa
  16. Hihi , Toro hiền ghê , bị bác H ghẹo mà tưởng thiệt , may mà ngoài đó đã không còn dùng chậu than cho gầm giường ((-:

    Trả lờiXóa
  17. Có lần một chú dế đi lạc vào một chậu cây ngoài ban công , gáy inh ỏi không ngủ được , tức anh ách mà không biết làm saó đuổi đi ((-:

    Trả lờiXóa
  18. @Torovn, hihi, vậy hôm nào Toro chụp cho xem cái chậu đá dế của vua quan ngày xưa xem sao? :-)))

    Trả lờiXóa
  19. @bangtamngt, trời ngoài Bắc mùa lạnh mà đốt than củi sưởi là ấm ra phết. Hìhì, hôm hay chú dế vẫn còn gáy vang, nghe hay lắm chớ (((-:

    Trả lờiXóa
  20. Ngày nay phố phường tràn ngập dế điện tử, dế kí ức tuổi thơ của PNH không chừng tuyệt chủng rồi...

    Trả lờiXóa
  21. Dế Mèn và dế Trủi một hôm đi qua vùng ếch nhái ở. Một chú ếch hỏi "Hà cớ nhị vị tráng sĩ du nhàn qua bản thôn" ...hehehe ...PNH đã bao giờ được tôn vinh là tráng sĩ chưa??

    Trả lờiXóa
  22. @bulukhin, rất may một thành phố ồn ào như Saigon, ngay giữa lòng TP vẫn còn có dế, ve, ong, bướm, chuồn chuồn... Hihi, Tráng sĩ hề/ một đi không trở lại... Tôi vẫn đi tới đi lui cho nên không thể làm tráng sĩ được :-)))

    Trả lờiXóa
  23. Vẫn còn ở các làng quê chú ơi. :)

    Trả lờiXóa